Trang2

Thứ Sáu, 15 tháng 7, 2011

Chiều trung du

Nhớ lại một chiều tháng 7 cách đây 37 năm về trước, khi vừa từ đất Lào về lại hậu cứ tại một miền trung du phía trước dãy Trường Sơn.



Trời lại cao sau mỗi trận mưa chiều
Trường sơn mơ màng trong cầu vồng bảy sắc
Trên đỉnh non cao lúc này mây trắng nhất
Trôi bồng bềnh giữa dải núi thẳm xanh

Chiều trung du trôi qua rất nhanh
Sau trưa nắng chói trang là trận mưa hò hẹn
Mây từ xa từng đàn kéo đến
Trút oi nồng, khoác áo trắng nhởn nhơ.

Trời miền Tây tím biếc tự bao giờ
Ai chuốt nắng những mũi kim nhọn hoắt
Thêu trên cao từng cánh chim dìu dặt
Chở ánh chiều đi xa.

Tự miền Tây núi thoải mái nhà
Cây xanh, cây xanh long lanh hương đất
Gió đưa nôi cho màu rừng chân thật
Nâng sóng trời lên cao

Miền Tây, miền Tây nắng lửa, mưa gào.
Suốt cuộc đời biết bao trăn trở
Vẫn ngọt ngào màu xanh xứ sở
Vẫn yêu thương trong tím biếc hoàng hôn.

Tháng 7 năm 1974.
Nguyễn Hữu Thắng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét