Trang2

Thứ Ba, 9 tháng 8, 2011

Mặt trời của anh



Thuở còn thơ cắp sách đến trường
Anh đã gặp chân trời xòe nan quạt
Tia sáng lung linh ngàn ước mơ tha thiết
Tuổi thơ xôn xao như bình minh.

Cuộc đời lớn lên với những giấc mơ xanh
Đường hành quân anh đi về nơi ấy
Trời phương đông cứ hừng lên mãi
Những tia sáng dài như một hàng mi

Ánh mắt người thương dõi mỗi bước anh đi
Sưởi ấm những đêm rừng giá lạnh
Xua tan bớt khói mù sau trận đánh
Xao xuyến cánh cò in đậm giữa trời mây.

Mặt trời của anh bây giờ là đây
Những ngón tay xinh xòe tia nắng mới
Chảy tràn trang giấy thơm mong đợi
Nâng tiếng cười ríu ran

Và mỗi ngày đón tia nắng đầu tiên
Đầy ắp không gian tiếng học bài trẻ nhỏ
Mặt trời bốn phương tụ về nơi đó
Giữ trọn cho đời những bình minh.

Tháng 11 năm 1976
Nguyễn Hữu Thắng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét