Trang2

Thứ Năm, 16 tháng 6, 2011

Trời Tây


Nắng chiều đọng cuối trời Tây
Xôn xao tím biếc, ngất ngây lòng người.
Đàn chim sải cánh chơi vơi.
Bồng bềnh mây trắng chân trời bình yên.
Ngỡ ngàng một thoáng thần tiên ...

Giật mình! Sập xuống trời đêm lúc nào!
Thật mà cứ ngỡ chiêm bao
Khoảng xa SÁNG - TỐI ngờ đâu rất gần.

Mỗi bước chân, mỗi bước chân
Đắm say nơi ấy một lần chớ qua!

Trời Tây - Một thoáng chiều tà
Nắng còn hay mất... Vẫn là trời Tây

8- 1995
Nguyễn Hữu Thắng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét