Bức ảnh trắng đen
Chỉ hai màu
Đen
Trắng
Vẫn nhận ra
Bát ngát trời mây
Vẫn mượt mà màu xanh của cây
Vẫn đậm đà màu nâu của đất.
Anh nhận ra em
Long lanh ánh mắt
Chút mơ màng vương giọt nắng đầu Thu
Má ửng hồng
Dưới vành nón đong đưa
Dấu cái nhìn bối rối
Bức ảnh trắng đen
Có khoảng xa vời vợi
Cả rất gần
Như anh và em
Có muôn màu rực rỡ
Có chiều sâu trái tim
Đều bắt đầu từ đen và trắng
Đen và trắng
Hai gam màu
Tối
Sáng
Là thước đo ngàn vạn sắc màu
Cao thấp cuộc đời
Mọi nhẽ nông sâu
Hiện rất rõ
Trên nền
Đen
Trắng.
tháng 3 năm 1984
Nguyễn Hữu Thắng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét