Ngập ngừng trước nụ tầm xuân.
Đưa tay định hái mấy lần…
Lại thôi!
Hững hờ treo nụ nắng trời
Mỏng manh thế
Vẫn tròn tươi giọt đào.
Bâng khuâng …
Ngọn gió xôn xao
Mắt xuân lúng liếng
Nao Nao
Trong ngần
Nồng say
Ngay ngất
Duyên xuân!
Để lòng ai cứ tần ngần
Chơi vơi.
Mặn nồng cũng chỉ thế thôi
Ngọt ngào thì cũng qua rồi ...
Nẻo xuân …
Tháng 2 năm 2016
Nguyễn Hữu Thắng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét